Đến với thành công cũng lắm nhiều chông gai và nhiều thử thách. Những người kinh doanh thành đạt đã phải đánh đổi rất nhiều thứ để đi đến thành công. Và anh cũng không phải là ngoại lệ. Khi mới bước vào con đường kinh doanh, đã có lúc anh chỉ còn có 2.000 đồng trong túi, số tiền đó không đủ để mua một chén cháo, trong khi cơn sốt hành hạ anh liên tục 3 - 4 ngày liền, nhưng rồi anh phải cố gắng vượt qua, bởi "Con đường mình đi là do mình bước, chẳng ai có thể bước dùm cho mình được". Tự an ủi, tự động viên, tự gắng gượng và rồi anh đã vượt qua được nhờ lòng quyết tâm và tinh thần của người con vùng cao Việt Nam quen dày dạn sương gió. Hiện giờ tờ tiền 2.000 đồng ấy được anh trân trọng và đem ép plastic để kỉ niệm mỗi khi nhớ về quá khứ. Và, để thực sự bước vào con đường kinh doanh, ban đầu anh đã mạo hiểm ra nước ngoài khi trong túi không có tiền. Đó thật sự là một mạo hiểm mà tới giờ nghĩ lại anh vẫn thấy rợn rợn trong người. Lúc đó, chỉ vì muốn được ra nước ngoài, muốn tận mắt chứng kiến những kinh nghiệm và thành công của những người đi trước, anh đã phải chạy vạy khắp nơi để mượn tiền để đủ mua vé máy bay và chắt bóp chi phí cho chuyến công du sang Nga. Cũng chính sự mạo hiểm ấy lại nuôi nấng và tiếp thêm sức mạnh cho lòng quyết tâm của mình, để rồi giờ đây nhìn lại anh không cảm thấy tiếc nuối, hối hận khi mình đã mạo hiểm đúng đường.
Chúng
ta thường nghe nói rất nhiều về doanh nhân nổi tiếng, trước khi quản lý một
doanh nghiệp trị giá hàng triệu đô, họ đã khời nghiệp từ những công việc rất
tầm thường hoặc đi lên từ đôi bàn tay trắng. Bí quyết của họ là gì? Đam mê? Khả
năng lãnh đạo? Luôn nghĩ tới thành công? Hứng thú với những gì mình đang làm?
Làm việc chăm chỉ? Giữ vững niềm tin? Hay quyết tâm với hoài bão?... Và một
điều chắc chắn rằng những ai có "máu kinh doanh" thường nhìn các
doanh nhân thành đạt bằng cặp mắt ngưỡng mộ và nghĩ: "Giá như ta biết được
bí quyết của những triệu phú này là gì? Tại sao doanh nghiệp của ta lại không
thể phất nhanh như vậy?"... Thật ra bí quyết của các triệu phú thật đơn
giản, đó không phải là cái gì xa xôi, viễn tưởng. Các CEO triệu phú chỉ tập trung
thời gian và các nỗ lực vào những việc có thể đem lại cho họ sự đền bù lớn
nhất. Và những việc họ làm đã đem lại những kết quả mà người khác phải thèm
muốn. Có lẽ Vũ Hữu Lợi là một trong số ít những doanh nhân "triệu đô"
ấy.
Video
TUỔI
THƠ VỘI VÃ
Một
doanh nhân triệu đô khi tuổi đời còn rất trẻ. Vũ Hữu Lợi, sinh năm 1979 tại xã
Từ Quận, huyện Yên Sơn, tỉnh Tuyên Quang. Anh là con út trong một gia đình có 5
anh em. Cha làm trong quân ngũ (đã nghỉ hưu). Mẹ là giáo viên. Một gia đình
được cho là "căn bản" nhưng không vì thế mà gia cảnh bớt khó khăn.
Nói đúng hơn là vô cùng khó khăn và bệnh tật triền miên. Anh khẳng định rằng:
"Chắc chắn rằng thời thơ ấu của tôi thiếu tuổi thơ". Vâng! Tuổi thơ
không đủ thời gian để có thể dệt thành một thứ gọi là quá khứ. Nhưng ít nhất
tuổi thơ của anh cũng được phủ lên một chút rêu mờ... để rồi nó cứ mờ mờ, ảo
ảo, chập chờn thôi thúc anh không ngừng. Quãng đời tuổi thơ của anh trôi đi vội
vã với những công việc của một đứa con nhà nông Việt Nam. Bằng sự nỗ lực, cố
gắng hết sức mình như một lao động thực thụ trong gia đình để có thể sống, làm
việc và thực hiện ước mơ của bản thân. Chẳng phân biệt công việc dành cho con
trai hay con gái, đơn giản là từ những công việc vặt trong gia đình như nấu
cơm, rửa chén, quyét nhà, đến hái rau, nuôi lợn, chăn bò cho đến việc làm rẫy
trồng củ mì, lên đồi hái chè hay vào tận rừng sâu đốn củi. Thậm chí lớn hơn một
chút thì đi mua ve chai để bán kiếm tiền,... Và cuộc sống vẫn hàng ngày trôi
qua một cách lặng lẽ. Nó cứ quay đều, quay đều, quay mãi và trôi đi vội vã theo
tuổi thơ của anh: "Giàu con út, khó con út, nhưng gia đình khó khăn quá
nên bắt buộc mình phải tự lập thôi chứ đâu còn cách nào khác" - doanh nhân
Lợi chia sẻ thêm.
THỜI
SINH VIÊN KHÔNG KÝ ỨC
Người
ta vẫn thường nói, quãng đời con người đẹp nhất, vô tư nhất, nhiều kỷ niệm
nhất, nhiều kí ức nhất là thời sinh viên. Và với Vũ Hữu Lợi cũng không ngoại
lệ. Quãng đời sinh viên của anh cũng nhiều kí ức, kỉ niệm, thế nhưng chẳng vô
tư mà đó là quãng thời gian vật lộn với cuộc sống mưu sinh. "Thế nhưng tôi
vẫn may mắn hơn so với những đứa bạn đồng trang lứa khác đó là được cắp sách
đến trường, được bầu bạn với từng con chữ" - anh tâm sự.
Dù vất
vả, khó khăn là vậy nhưng dường như nghị lực và lòng quyết tâm của chàng trai
vùng cao Vũ Hữu Lợi vân luôn luôn tuôn chảy trong thớ thịt, huyết quản thôi
thúc cậu cố gắng vượt lên giữa bãi cát sa mạc của cuộc sống vốn nhiều chông gai
và lắm thủ thách. Phải chăng, bằng nghị lực, quyết tâm và ước mơ thay đổi số
phận, thay đổi cuộc đời nên anh luôn cố gắng để đạt kết quả cao trong học tập.
Bởi vì, chỉ có kiến thức mới giúp con người thực hiện được ước mơ. Chính vì
thế, nên suốt quãng đời cắp sách tới trường, ngay từ năm lớp một cho đến khi
bước chân vào giảng đường đại học, anh đều làm trưởng lớp. Có lẽ, nhờ vậy mà
cái máu lãnh đạo đã được hình thành trong anh ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà
trường.
Từ bé
anh nuôi ước mơ lớn lên sẽ trở thành ca sĩ, diễn viên để được đứng trước ánh
đèn sân khấu, được đứng trước công chúng, dưới những ngọn đèn xanh đỏ nhiều màu
sắc mà tha hồ thể hiện mình. Lớn lên, tốt nghiệp trung học, anh thi vào lớn
diễn viên trường Đại Học Văn Hóa. Và để rèn luyện thêm tính tự tin, anh theo
học thêm khóa đạo diễn tại trường Cao đẳng Sân khấu điện ảnh.
Thời
sinh viên không kí ức cứ lặng lẽ trôi đi dưới guồng quay vô tận của cuộc sống.
Có đôi lúc anh cảm thấy trống vắng, xa lạ khi nghe ai đó bất chợt ngân lên:
"Thời sinh viên có cây đàn ghi-ta. Đàn ngân lên chúng ta cùng hòa
ca..." mà bỗng cảm thấy chạnh lòng, cay cay nơi khóe mắt. Mặc dù, anh nhớ
"mang máng" rằng mình cũng đã từng trải qua quãng đời sinh viên không
xa lắm. Bởi lẽ, quãng đời sinh viên đối với anh là quãng thời gian với những lo
toan của cuộc sống, với mưu sinh, với quỹ thời gian vùi mình vào công việc làm
thêm để có tiền trang trải cho cuộc sống bản thân. Quãng đời sinh viên năm đầu
tiên với mọi người là giảng đường, thư viện, giáo trình thì với anh đó là công
việc và công việc. Chẳng phân biệt ngày hay đêm, cứ thuận lợi là anh lao công
việc một cách cần mẫn, chăm chỉ như một con ong vẫn ngày đêm góp mật cho đời.
Bạn này anh làm thêm ở hãng gas Thành Đạt, mỗi này phải lau chùi hơn 35 chiếc
bếp gas khác nhau trước sự chỉ đạo, săm soi của bà chủ. Buổi tối lại len lỏi
vào các khu kí túc xá sinh viên bán hàng tạp hóa cho những bạn sinh viên khác
để kiếm thêm thu nhập. Quãng đời sinh viên khi bước vào năm thứ 2-3 của Đại học
đối với bạn bè là giảng đường, thư viện và những bài học thu cuối kì, cuối khóa
thi với anh quỹ thời gian toàn bộ được dành cho công việc bán Bảo hiểm Nhân
Thọ.
NHỮNG
NGÃ RẼ THÀNH CÔNG
Có
duyên với nghệ thuật nhưng không có phận để gắn bó với nó. Học nghệ thuật nhưng
lại đi làm kinh doanh. Biết bao suy nghĩ, trăn trở để rồi anh nghiệm ra câu nói
của ông cha ta muôn đời vẫn đúng "Phi thương bất phú", chỉ có kinh
doanh mới ước mơ thay đổi cuộc sống hiện tại. Và rồi, anh bắt đầu bước vào kinh
doanh của mình khi mới 20 tuổi đầu.
Nói về
ước mơ và công việc hiện tại anh khẳng định rằng: "Hiện tượng giống nhau
nhưng bản chất thì khác nhau". Hồi còn đi học anh mong ra trở thành ca sĩ,
diễn viên để được đứng trước công chúng, được thể hiện mình. Còn bây giờ cũng
là một nhà kinh doanh, một diễn giả nên anh vẫn được đứng trước công chúng,
được thể hiện mình. Để có được bước ngoặt quan trọng ấy đó là do anh biết nắm
bắt cơ hội, biết thử thách và biết "mạo hiểm". Đó chính là thành quả
của quá trình rèn luyện không mệt mỏi, bởi anh chợt nhận ra rằng tuổi thơ đã
trôi đi trong dòng đời ngược xuôi và chính anh là người tự bước đi mà không hề
nhận được sự định hướng của một người đi trước. "Tôi ước gì có ai đó hướng
dẫn để tôi có thể bước tới thành công được sớm hơn. Nếu như tôi có được sự định
hướng, chỉ bảo từ sớm thì chắc chắn sự lựa chọn về nghề nghiệp của tôi đã không
bị gián đoạn và thay đổi như vậy. Tôi ước mong không có bạn trẻ nào gặp phải
trường hợp tương tự như tôi ngày xưa. Và tôi rất vinh dự được giúp đỡ, định
hướng cho các bạn trẻ để họ có thể thực hiện ước mơ, hoài bão và tiến đến đỉnh
vinh quang một cách nhanh chóng hơn" - anh tâm sự
Hiện
nay, với cương vị là Thủ lĩnh kinh doanh của tập đoàn Vision Việt Nam nói riêng
và của Châu Á nói chung. Là người đứng đầu trong ngành kinh doanh mới tại Việt
Nam, anh góp phần đưa Việt Nam giữ vị trí chủ chốt so với các nước khác trong
khi vực và toàn tập đoàn. Cũng chính anh là người đã có công đầu tiên trong
việc giúp đỡ mọi người tiếp cận với ngành kinh doanh này - một ngành kinh doanh
mang lại siêu lợi nhuận cho chủ đầu tư. Hiện nay anh là 1 trong 3 người có danh
hiệu cao nhất trong tập đoàn Vision. Chưa dừng lại ở đó, anh còn nuôi nấng ước
mơ trở thành Phó chủ tịch tập đoàn Vision phụ trách toàn châu Á trong tương lai
gần. Sau đó, anh sẽ trực tiếp mở các trung tâm từ thiện để giúp đỡ cho các em
nhỏ, các cụ già không nơi nương tựa. Bởi vì, nước Việt Nam mình còn nghèo lắm,
nhất là bà con nông dân quanh năm "bán mặt cho đất, bán lưng cho
trời" mà có bao giờ thoát nghèo, thoát khổ được đâu. Anh muốn mình làm một
cái gì đó thật có ích để không hổ thẹn là người Việt Nam.
Anh
luôn nằm trong top 5 của hơn 3 triệu nhà phân phối tại 60 quốc gia khác nhau,
từng nhận giải thưởng Ngân Hà(lớn nhất 2005). Năm 2009 nhận giải thưởng tốc độ
tăng trưởng tốt nhất và là đại diện của 40 nước trên thế giới. Hai lần nhận
giải thưởng tốc độ tăng trưởng doanh nghiệp tốt nhất trong tập đoàn đại diện
cho 40 nước trên thế giới. Từng nhận thưởng 1 chiếc xe hơi và nhiều chuyến du
lịch lớn tới các nước trên thế giới do tập đoàn trao tặng. Hơn thế nữa, anh còn
là một gương mặt diễn giả của nhiều chương trình, hội thảo lớn cả trong lẫn
ngoài nước. Nhiều lần anh tham gia thuyết trình ở nước ngoài trước một khối
lượng khán giả lên đến 40.000 người và trước sự ngưỡng mộ của các nhà cộng tác
hơn 60 quốc gia trên thế giới. Những lúc như vậy, anh có một ước mơ thật giản
dị rằng: "Tôi ước gì họ không phải là những người da trắng tóc vàng mà tóc
đen da vàng, lúc đó tôi thật sự cảm thấy hạnh phúc và tự hào biết bao
nhiêu".
Với
anh khái niệm thành công đó là một quá trình phấn đấu lâu dài trải qua sự rèn
luyện bền bỉ và ý chí kiên cường, khắc phục mọi khó khăn thử thách để hướng tới
đích cuối cùng là thành công. Con đường thành công không ai giống ai, mỗi người
có một chí hướng, một ước mơ, hoài bão, nhưng với anh, có 3 bước để đi đến
thành công đó chính là:
1. Có
mục đích và kế hoạch rõ ràng.
2.
Trước khi bước tới thành công cần xác định mình sẽ trả giá bâo nhiêu cho thành
công đó.
3.
Trong mọi tình huống không bao giờ được phản bội ước mơ của mình. Và để đi đến
thành công có thể tóm bằng công thức: Thành
công = Ước mơ + Mục đích kế hoạch + Niềm tin + Hành động
Anh
chia sẻ thêm: "Tôi biết rằng đời chỉ đổi khi ta thay đổi. Đó là luôn phải
bắt đầu từ con số 0". Người có tầm ảnh hưởng lớn nhất đến thành công của
tôi là thầy dạy kinh doanh John Milton Fogg, chủ của tạp chí Uplire tại Mỹ. Đó
là một diễn giả - một nhà kinh doanh. Tôi luôn lấy ông làm ngọn hải đăng cho
mình và trở thành bản sao của ông ấy. Tu tâm, rèn đức, luyện tài để có cống
hiến sức lực và trí lực là công việc mà tôi phải làm thường ngày. Ước mơ của
tôi là sẽ giúp 100 người trở thành triệu đô la, xây trung tâm từ thiện, trở
thành diễn giả nổi tiếng trong ngành trên toàn thế giới. Cho là nhận! Niềm hạnh
phúc lớn nhất không phải là tiền bạc hay địa vị mà chính là sự sẻ chia và được
giao lưu với mọi người". Cũng chính vì lý do đó mà anh luôn là gương mặt
quen thuộc, đắt giá được các hãng truyền thông trong và ngoài nước săn đón ráo
riết. Chính sự nỗ lực và lòng đam mê học hỏi, sự cố gắng đã đưa anh lên một tầm
cao, một vị trí mà nhiều người hằng mơ ước, noi theo.